思sī江jiāng南nán--方fāng干gàn
昨zuó日rì草cǎo枯kū今jīn日rì青qīng,,羈jī人rén又yòu動(dòng)dòng望wàng鄉(xiāng)xiāng情qíng。。
夜yè來lái有yǒu夢(mèng)mèng登dēng歸guī路lù,,不bù到dào桐tóng廬lú已yǐ及jí明míng。。
思江南。唐代。方干。 昨日草枯今日青,羈人又動(dòng)望鄉(xiāng)情。夜來有夢(mèng)登歸路,不到桐廬已及明。